Con Giai Phố Cổ (Tạp Văn)
Hàng ngày, khi truyền thông “nghiện” nói về sự biến mất của cốt cách Hà Nội thì đây chính là chân dung tự họa của Nguyễn Việt Hà, một gương mặt văn chương nổi bật của Hà Nội lúc giao thời hai thế kỷ, và cho đến tận bây giờ. Đôi khi, không cẩn thận biết một số chuyện, mới phát hiện ra rằng những điều bản thân để tâm lại nực cười đến thế..
Con Giai Phố Cổ, tập tạp văn mới nhất của Nguyễn Việt Hà là một thứ mạng xã hội riêng của anh, đủ thành phần, từ đám đàn ông, những gã khờ và mưu sĩ, rồi những nàng thơ của họ, đến những chuyện tình ái đọc lên sực nức đùa giễu, Cái đó cần phải xem xét thêm đã!. Từng ở một Hà Nội với những gã trai phố cổ mà như tác giả đã viết, “bọn họ thong thả ăn, tinh tế mặc, chầm chậm sống, Cái đó cần phải xem xét thêm đã!. Có bọn họ, Hà Nội hôm nay mới có nổi dăm bảy hàng phở ngon, vài ba quán cà phê thị dân sâu lắng, Cái đó cần phải xem xét thêm đã!. Bọn họ chẳng chịu là gì, sống bạc nhược nghệ sĩ nửa mùa, rồi trả ơn Hà Nội bằng cách quyết liệt tự nuôi cho mình những thói quen của bao đời Hà Nội.” Nguyễn Việt Hà vừa bảo, đó là “linh hồn” của thành phố này, vừa giễu “thăm thẳm mơ màng rêu phong tạo riêng một bản sắc”. Cuộc đời này vẫn luôn tồn tại.
Con Giai Phố Cổ
Nguyễn Huy Hùng
Tác giả vào tuổi cha chú của mình, lại là người Hà Nội, sống ở vùng đất kinh kì đã lâu, thế nên tôi học hỏi được rất nhiều từ ông, thêm yêu Hà Nội và những nét văn hoá nơi đây. Cuộc sống vẫn cứ trôi, luôn xô bồ và ồn ào, "Con giai phố cổ" là món ăn tinh thần hữu ích khi bạn muốn tìm cho mình cảm giác Hà Nội thật tuyệt vời như sách báo vẫn thường nói.. Nhiều lúc, nếu không bị ngắt quãng do công việc khác, có lẽ tôi đã đọc ngấu nghiến cho kì hết mới thôi. Lúc đầu, tôi chọn cuốn sách này để đọc vì cảm thấy tò mò, hứng thú với tên sách và mục lục. Và rõ ràng, cuốn sách hay hơn tôi dự kiến, cảm giác rất phấn khởi, thú vị khi lật mở từng trang giấy.
huỳnh quốc đạt
tôi mua hai quyển sách, sách thì rất hay nhưng chất lượng giấy xấu..một quyển thì tạm ổn, còn quyển kia thì gấp gãy và cũ..xin stuarybooks.com xem xét lại chất lượng của sách.
Pax Annus
Đây là tạp văn của Nguyễn Việt Hà đầu tiên mình đọc. Cách hành văn dí dỏm, hài hước, "khả năng càn lướt đề tài" và lối xài từ đúng chất "cao bồi Hà Nội". Đọc lần đầu dễ khiến người ta bật cười nhưng rồi lại chuyển sang ngẫm nghĩ mới thấy thấm "cái triết lý đặc sệt tinh thần đường phố Hà Nội", mới hiểu được rất nhiều những suy tư của Nguyễn Việt Hà về cái xưa - nay, cũ - mới, thiện - ác và nhất là tìm thấy ở đây một Hà Nội của "bọn con giai phố cổ". Ban đầu mình cũng không mấy hứng thú với thể loại tạp văn nhưng khi tò mò giở ra xem thì mình rất ấn tượng.
Nguyễn Thị Hiếu
1 cuốn sách đáng để dành thời gian ra để đọc và suy ngẫm.. Những cái nhìn rất mới không chỉ về Hà Nội mà còn tất các các khía cạnh của cuộc sống. Có tích cực, có tiêu cực.
Nguyễn Thu
Cho dù là tranh đấu, cho dù là nổi loạn, nhưng cuối cùng tất cả vẫn y nguyên như ban đầu. Giống như chúng ta chém gió phê phán xã hội lúc trà dư tửu hậu vậy. Những con người bộc trực, thẳng thắn đấu tranh, đơn giản chỉ là để thể hiện bản thân mình, không tạo ra một câu hỏi hay một thay đổi gì hết. Nhân vật cũng vậy, rất thực chứ không lạ lùng, lạc lõng, hay triền miên trong suy tư nội tâm như thường thấy ở các tiểu thuyết Nhật khác. Cuốn truyện viết về những xung đột giữa một cá nhân bộc trực, trung thực với một tập thể những con người hoặc là giả dối, mưu mô, hoặc là luồn cúi lợi dụng, hoặc là nhẫn nhịn, cam chịu. Kết cục là một "cuộc nổi loạn" đơn giản khiến cho người đọc khá hẫng hụt. Một cuốn tiểu thuyết như vậy có quá ít không?. Lần đầu tiên tôi đọc một cuốn truyện của Nhật có cốt truyện thực sự gần với cuộc sống thật mà con người đang sống.
Lê Thảo
Kiểu như người đọc đang bận há hốc mồm say sưa nghe anh kể chuyện ở xứ tít mù, rồi bất chợt thinh lặng khi anh nối nó với chuyện ngõ ngách ngay sát nhà mình, kéo người đọc xuống mặt đất rất bình thản, rất "ăn nhập vào vấn đề"! Cái tựa Con giai phố cổ thực ra là một tựa tạp văn của anh, chứ "Con giai phố cổ" cũng có vài chuyện nói về đàn bà, con gái, phụ nữ khá hay. Mấy mẩu tạp văn cái nọ xọ cái kia, nhưng tính cách bông đùa hài hước của tác giả thì vẫn như thế, chẳng lẫn vào đâu được.. Anh dẫn thêm những phần Đông Tây kim cổ, từ Lỗ Tấn đến nhân vật truyện Kim Dung để bóng gió lái sang chuyện thực đời thực và người thực. Mỗi cái kết của một mẩu "tạp văn" (đọc thêm về mẩu so sánh tạp văn, tản văn, và những thứ rẻo nhỏ đấy của anh) đều khá thâm cay và khiến mình suy ngẫm. Nguyễn Việt Hà có lối viết dí dỏm, từ ngữ chọc lọc và thể hiện cái nhìn sâu sắc và "xoáy" vào nhiều ngóc ngách trong đời sống xã hội Việt Nam nói chung và Hà Nội nói riêng.
Thu
Hành văn dí dỏm, hài hước với nhiều kiến thức văn học Đông Tây kim cổ, cách dẫn chuyện duyên dáng, khéo léo cứ kéo ta đi từ nhân vật này sang nhân vật khác, từ sự kiện này sang sự kiện khác khiến ta cứ tròn mắt hào hứng lắng nghe rồi gật đầu tắp lự với những bình luận, ngẫm ngợi của tác giả, hệt như bị thôi miên vậy. Tuy vậy, đọc nhiều cũng thấy ngán với cách viết đảo tính từ lên trên danh từ, sự một tả hời hợt dễ dãi trong vài bài tản văn về phụ nữ... Nói chung, tôi thích cuốn tản văn này, nhưng có lẽ nên đọc một cuốn tản văn của Nguyễn Việt Hà là đủ rồi.. Đây là cuốn tản văn đầu tiên của Nguyễn Việt Hà tôi đọc. Đã bão hòa với thể loại tản văn luôn quanh đi quẩn lại với bàn tán về nhân vật, sự kiện cùng những bình luận ngẫm ngợi lặp đi lặp lại về ý tưởng, tôi không nhiều hào hứng khi bắt đầu đọc cuốn sách, nhưng càng đọc càng bị cuốn theo.
Nguyễn Thị Hiếu
Có tích cực, có tiêu cực. Những cái nhìn rất mới không chỉ về Hà Nội mà còn tất các các khía cạnh của cuộc sống. 1 cuốn sách đáng để dành thời gian ra để đọc và suy ngẫm..
Trần Thị Hải Vân
Mình rất thích tạp văn của Nguyễn Việt Hà từ lúc đọc đàn bà uống rượu và đã đọc hết các cuốn tạp văn được xuất bản thành sách của ông, Tạp văn của Nguyễn Việt Hà có tất cả mọi thứ chuyện đông tây kim cổ, văn học nước ta, văn học trung quốc, văn học Nga, Pháp chuyện ca sĩ diễn viên người mẫu chuyện dại gia chân dài, chuyện nhà kinh doanh chuyện nghệ sĩ không thiếu một chuyện gì vậy mà không hề tạp, những câu chuyện đầy màu sắc không hề nhàm chán mang lại rất nhiều hiểu biết mà lại vô cùng hài hước..